Showing posts with label sinh nhật. Show all posts
Showing posts with label sinh nhật. Show all posts

Saturday, June 28, 2014

Sinh nhật bé My 2014

Chúc mừng sinh nhật bé My! Thời gian trôi qua nhanh thật. Mới ngày nào, ba còn chân ướt chân ráo trên đất Montreal, con chào đời. Giờ My đã tròn 4 tuổi (tính "tuổi mụ"). 

Sự thay đổi của con trẻ rất nhanh. Ngày nào, con phải luôn được ẵm bồng và chập chững tập đi. Chưa đến mười lăm tháng, con vùng đứng dậy đi một mạch làm cả nhà trố mắt nhìn. Trong năm này, con đi về quê ngoại xa nhà một tuần. Về nhà, con cao lên đột ngột làm mẹ cũng thấy lạ! Hehe.

Càng lớn, con càng có óc hài hước. Con thích làm hài lòng người khác với cách nói chuyện dễ thương. Nhỏ nhưng My rất giỏi dụ khị người lớn. Vì My luôn vui vẻ và thích bày trò nên nhà có My là chỉ có tiếng cười. Thế nên, mỗi khi My đi chơi (về nhà mấy cậu), ba và mẹ lại thấy nhớ.

Vậy là thêm một tuổi mới, chúc con ăn no ngủ khỏe, và sống vui vẻ hạnh phúc. Con trẻ hãy luôn vô tư trong cuộc sống để cảm nhận hạnh phúc làm người. Đó là cái cốt lõi của sự an lạc trong đời.















Sunday, March 9, 2014

Sinh nhật chị hai Ty, 11 tháng 3 năm 2014


Thời gian trôi thật quá nhanh, mới đó, con đã 7 tuổi. Con đã lớn, lớn từ vẻ bề ngoài lẫn trong cách suy nghĩ quá chín chắn của mình.

Nhớ ngày 8 tháng 3 năm trước, bố có việc phải về Phú Yên gấp. Con đi học về, thấy không có ba, con đòi mẹ gọi ba ngay. Nhận điện thoại, bên kia máy, tiếng con trách ba, rằng ba không có ý thức tốt, ngày phụ nữ mà ba lại vắng nhà, và rằng nhà này có tới 4 người phụ nữ (kể cả bà ngoại), thế mà ba không lo gì cả. Hehe.
Năm nay, ngày 8 tháng 3, con tổ chức event chúc mừng mẹ. Cả chị em hát và múa minh họa, ăn uống chúc mừng mẹ.

Vài hôm trước, mẹ kể lại. Mẹ nhận tiền và muốn dắt hai con đi ăn. Con từ chối, vì nhà chẳng có ba. Mẹ để dành tiền tổ chức sinh nhật con. Con không cần ra quán ăn đâu, chỉ cần mẹ tự nấu cho con vài món, cả nhà mình cùng ăn là vui rồi. Ôi con gái còn quá nhỏ mà biết và hiểu đạo còn hơn cả mình, người đã hai thứ tóc.
Bao lần, con gọi điện về cho ông nội. Con ra ngoài nói chuyện riêng với nội, lý do kể tội ba và kể công mẹ. Mà kể tội ba thì con sợ mẹ buồn. Cho nên, con chỉ tâm sự riêng với ông nội thôi! Không biết tội mình ra răng, cuộc đàm thoại cấp cao lúc nào cũng rất lâu, và ba lúc nào cũng sốt ruột như kẻ ngồi đống lửa. Ấy thế mà, mỗi lần mình gọi về cho các cụ ở nhà, mình cũng bị mắng té tát. Cái đó thì mình phải chịu, làm cha bổn phận chẳng tròn! Mình chả bao giờ trách hoàn cảnh, chỉ biết rằng, cái nợ mà mình đang mang rất lớn và có lẽ cả đời không thể trả hết. Nợ vợ, trách nhiệm làm chồng chưa chu toàn và chính vợ là người cáng đáng rất tốt trách nhiệm người chồng ở mình. Nợ con, trách nhiệm làm cha chưa tới, trong 7 tuổi đầu của con, mình chỉ bên con đúng 2 năm đầu đời và lo cho con bằng tất cả những gì mình có thể; 5 năm tiếp cho tới giờ, mình giao phó hoàn toàn cho vợ.

Dầu gì, nhìn thấy con lớn dần trong suy nghĩ, mình rất vui. Con gái đã biết nhường nhịn và chăm sóc em. Hơn thế nữa, con gái còn làm tốt nhiệm vụ này hơn cả ba. Có lần, mẹ đi dạy, ngoại về quê, hai con ở lại nhà. Mẹ vừa dắt xe đi, bé My khóc đòi theo, áo khoác không chịu cởi và ba lô vẫn còn đeo. Ba rối và cuống cuồng chẳng biết làm sao, mặc dù bày đủ trò. Thế mà, chị lại dỗ được, mở nhạc mở phim cho em coi và múa hát. Nhà đang ồn ào bỗng chốc lại bình yên đến lạ!

Có thể nói, mình là người rất may mắn, may mắn có được vợ đẹp (đẹp từ tâm hồn), may mắn có được con ngoan. Không thể nói gì hơn, mình luôn trân quý cái giá trị tạo hóa đã ban cho mình!

Sinh nhật con, ba cầu mong con vui vẻ và an lạc!











Lyrics:
Ma fille, mon enfant,
Je vois venir le temps oщ tu vas me quitter...
Pour changer de saison, Pour changer de maison
Pour changer d'habitudes
J'y pense chaque soir en guettant du regard
Ton enfance qui joue а rompre les amarres
Et me laisse le goыt d'un accord de guitare

Tu as tant voyagй et moi de mon cфtй j'йtais souvent parti
Des Indes а l'Angleterre, on a couru la Terre et pas toujours ensemble
Mais а chaque retour nos mains se rejoignaient
Sur le dos de velours d'un chien qui nous aimait
C'йtait notre faзon d'кtre bons compagnons

Mon enfant, mon petit... Bonne route... Bonne route
Tu prends le train pour la vie et ton cњur va changer de pays

Ma fille, tu as vingt ans, et j'attends le moment
Du premier rendez-vous
Que tu me donneras chez toi ou bien chez moi ou sur une terrasse
Oщ nous йvoquerons, un rire au coin des yeux
Le chat ou le poisson qui partageaient nos jeux
Oщ nous йpellerons, les annйes de ton nom...

A vivre sous mon toit, il me semble parfois que je t'avais perdue
Je vais te retrouver, Je vais me retrouver dans chacun de tes gestes
On s'est quittйs parents, on se retrouve amis
Ce sera mieux qu'avant je n'aurai pas vieilli
Je viendrai simplement, partager tes vingt ans

Mon enfant, mon petit... Bonne route... Bonne route
Tu prendras le train pour la vie et ton cњur va changer de pays...
Sur le chemin de la vie nos deux cњurs vont changer de pays

Bài liên quan:

1. Valentine's Day 2014
2. Con gái đi nghỉ hè ở Nha Trang
3. Mẹ
4. Sinh Nhật Con Gái Yêu
5. Happy 5th birthday to my lovely daughter, ngày 11 tháng 3 năm 2012
6. Ngày 8 tháng 3 năm 2012
7. Mùng tám tháng ba
8. Sinh nhật cô Út Mèo
9. Nhật ký vú em

Saturday, June 29, 2013

Sinh nhật cô Út Mèo



Vậy là 2 năm rồi. Đây là lần sinh nhật thứ hai của Út. Ra đời lúc thiếu vắng ba là một thiệt thòi rất lớn. Và cũng có lẽ vì thiếu thốn tình cảm nên Út Mèo rất dễ mến với mọi người. Bởi gặp ai, Út cũng dễ thân và rất dễ thương. Ai cũng thương Út là vậy. Mỗi lần gặp ba, câu đầu tiên là "Ba ... a ... ơi! ", rất ngọt ngào theo đặc trưng của dân miền Tây. Nói chuyện với ba không ngớt; có lần chị Ty không cho mượn barbie (vì My hay phá barbie), My "méc" ba và nhờ ba mua cho một con búp bê. Chỉ có thế mà Út nói hoài cả buổi, tiếng được tiếng mất.  Mẹ hay chọc con lai "Phú Yên" là bởi thế (nói nhiều!). 

Cũng bởi tính tình dễ mến nên bà con thường hay chọc chị Hai Ty: "Có My rồi, ba không thương Ty nữa". Ty không thua: "Ba thương con nhiều hơn. Ba ẵm con đi chơi, uống cafe (có hình chụp trên máy tính hẳn hoi). My có được vậy không?". 

Mỗi đứa một cá tính, Ty thích vẽ, My thích đàn ca. Tuy nhiên, tình yêu dành cho cả hai là vô bờ bến. Chúc con gái Út sinh nhật thật vui! Happy birthday to you!












Wednesday, June 27, 2012

Sinh Nhật Út - 29/6/2012


Thế là tròn một năm Út ra đời. Nhớ lại, cũng thời điểm này, ba bồn chồn lo lắng cho ngày con ra đời. Vì mẹ nhập viện và ở luôn trong bệnh viện cả tuần trước ngày con sinh ra. Ngày con sinh ra, ba thức trắng đêm trên lab để lo mọi việc cho mẹ và con. Ấy thế mà đến lúc sinh xong, hai mẹ con lại phải ngủ ngoài hành lang.


Nhắc lại để nhớ, con sinh ra trong lúc khó khăn của gia đình. Và cũng chính vì thế, ba mẹ cũng thương con nhiều để bù đắp lại những khó khăn mà con phải chịu đựng. 

Con được tròn một tuổi, con lớn lên một chút, con biết và hiểu thêm nhiều. Mỗi lần gặp ba, dù chỉ là qua webcam, con biết gọi ba. Hạnh phúc lúc, khi ba nhìn con lớn dần. Chỉ ngặt một nỗi, ba chẳng được bên con, để được chăm sóc con cùng mẹ.

Vì vậy, mẹ cũng vừa là cha là người lo lắng cho con nhiều nhất. Ba có được diễm phúc có được mẹ con. Mẹ lo lắng quán xuyến toàn bộ công chuyện của gia đình trong lúc ba không có nhà. 

Dù mọi khó khăn tạm qua, mọi thử thách đang còn phía trước, nhưng ba cũng cố gắng hết sức để lo cho mẹ và các con. Nhân ngày sinh nhật đầu tiên của con, ba hy vọng con sẽ nên người, sống có tâm thiện, biết chia sẻ và yêu thương.

Monday, April 23, 2012

Sinh nhựt



Đến ngày sinh, tui cũng có nhiều suy nghĩ về chuyện kỷ niệm ngày sinh. Với tiếng khóc chào đời, mỗi người dường như hiểu rằng họ sẽ đón nhận cái khổ. Để đó rảnh viết tiếp. Hehe

Quãng đời trong nước mắt

Kể từ sau năm 1975, gia đình bắt đầu sa sút theo tinh thần chung của nền kinh tế Việt nam. Cái thời điểm mà kinh tế thị trường không được chấp nhận ở Việt nam. Trong khi đó, gia đình tui là một gia đình thủ công nghiệp. Ba tôi phải chấp nhận vào hợp tác xã như một lựa chọn duy nhất. Ông làm chủ nhiệm hợp tác xã may mặc. Cũng nói thêm rằng, tài sản hợp tác xã là của gia đình tui đóng góp, xã viên là các vị vô sản và nghiệp dư. Tiền làm ra từ hợp tác xã được trưng thu và chia đều. Cắn răng chịu đựng cảnh tiền trong nhà cứ đội nón ra đi trong vài năm, ba tôi quyết định nghỉ vào thời điểm giải thể hợp tác xã. Và cũng thời điểm đó, gia đình trắng tay.

Trong hoàn cảnh đó, tui ra đời năm 1979. Mẹ tôi vẫn thường nói, con là đứa con khổ nhất. Vì đơn giản, các anh chị con sinh ra ở thời điểm mà gia đình khá giả, ăn uống đầy đủ. Những năm học cấp 1, 2, 3 là thời điểm hard time đối với tui. Chuyện học thêm hầu như không có hoặc rất hạn chế. Do đó, tự học là một lựa chọn duy nhất. Tuy nhiên, điều làm tuy luôn tự hào đó là, ba tui luôn khuyến khích con cái học hành trong hoàn cảnh khó khăn tứ bề về mặt kinh tế. Con cái mà học giỏi, thì ông cụ luôn có thưởng (trong khả năng có thể). Tui nhớ có lần trong đợt thi học sinh giỏi vật lý lớp 9. Tui là dân ở trường nghèo, không có sách gì nhiều, thế nhưng tui thi được 9.5/10 và 9.75/10 (2 vòng). Ngày thi tui biết làm bài được, tui đạp xe chạy băng băng về nhà cốt để báo cho ba vui. Trong khi đó, trời mưa tầm tã, tui lại không có áo mưa. Đường quốc lộ trơn trượt, thế là tui trượt từ trên đường xuống cái hố sâu bên vệ đường. Áo quần dơ hết, người mệt, đói (mặc dù sáng sớm ba tui đã mua cho bánh mỳ để ăn trước lúc đi thi). Về đến nhà, người tèm lem nhưng nước mưa rửa sạch bớt vết dơ, mẹ hỏi sao con lại ướt hết thế này, sao không đợi hết mưa rồi về .v.v. Tính mẹ tôi vẫn thế, bà vẫn hay lo cho con. Đến lúc có kết quả, người của phòng giáo dục đến báo tin trước. Ba tui rất tự hào. Vì điểm cách biệt của người thứ hai rất cách xa tui (không phải như bây giờ, học sinh ai cũng được điểm 10/10, hehe). Và thế là tui lại được ba chở đi ăn phở. Với bạn bè trang lứa, phở có thể là món bình thường. Ngược lại, với tôi đó là phần thưởng lớn. Vì hoàn cảnh gia đình tui lúc đó sống nhờ ăn cái món tai bồ (một dạng họ bàn chải, mà dân quê tui vẫn dùng cho heo ăn); Gạo thì chạy ăn từng bữa.

Sang cấp ba, theo như những người bạn, họ chọn trường chuyên Lương Văn Chánh làm điểm đến. Tui chọn một trường nghèo Ngô Gia Tự. Một lý do hết sức bình dị, tiền cho tui đi học không có, nên tui phải chọn trường cách vài bước đến trường. Thế nhưng, những đợt đi thi học sinh giỏi tui đều có tham gia. Mặc dù không đạt kết quả cao, nhưng tui có cơ hội giao lưu với các bạn học giỏi ở Lương Văn Chánh. Mặc cảm thằng nhà nghèo thế mà lại hay. Tui phải chọn cách học và chỉ học. 

Đến thời điểm thi đại học, một sự thật mà khó ai tin nổi. Thông thường, các bạn đồng môn đăng ký 5 7 trường chi đó. Mục đích là ensure xác suất đậu đại học (ở quê cách nghĩ họ thế). Còn tui, lúc đăng ký 3 trường (BK, Luật, Kinh tế), tui chọn thêm trường trung cấp bưu chính viễn thông cho đợt thi cao đẳng. Trớ trêu nhà không có đủ tiền đóng phí mặc dù có mấy chục ngàn. Một hoàn cảnh mà khó tả thành lời. 

Tuy nhiên, dù trong khó khăn nhưng ba tôi vẫn là người luôn động viên nhiều nhất. Xem điểm thi, tiễn con vào Sài Gòn, ông luôn luôn dành đi mặc dù nhiều lúc người ông không khỏe. Mẹ tôi vẫn thường nói, ba con bệnh nhiều lắm hay cáu gắt, nhưng nghe tin con về là ông cứ thức cả đêm đợi, người khỏe hẳn.

Tóm lại, có hai điều đáng để nói nhân ngày sinh cũng cận kề ngày 30-4. Thứ nhất, nhiều người cứ hô hào ngày 30-4 với những mỹ từ đẹp. Riêng tui, tui mong muốn ngày này như bao ngày bình thường khác. Bởi vì tui là một nhân chứng, gia đình tui cũng gánh chịu khó khăn. Ngày sinh cũng thế. Đời người là bể khổ, là một đoạn trong chuỗi luân hồi muôn kiếp người và ngày sinh là đánh dấu sự bắt đầu đó. Thế nên, thay vì chúng ta kỷ niệm nó thì chúng ta hãy làm những việc khác hay ho hơn. Thứ hai, văn hóa Á đông có vẻ coi trọng ngày giỗ hơn là ngày sinh. Truyền thống từ xưa đến giờ, người Việt thường hay tổ chức đám giỗ để tưởng nhớ đến người mất. Điều này có vẻ lại hay. Thế nên từ ngày, kinh tế thị trường len lỏi vào Việt nam, cái hầm bà lằng Tây Ta lẫn lộn bắt đầu manh nha. Ai đời, người đã mất rồi mà lại dựng đầu dậy kỷ niệm 50 năm, 70 năm, 100 năm ngày sinh. Ai chứng cho việc này?

P/S: - Ngày này tui làm một việc hay ho là nhớ về đấng sinh thành, hai cụ nhà tui. Thế nên chèn thêm vào bài, chứ tui ít viết về các cụ. Tình thương các cụ là để deep inside thôi. Hehe
- Cái clip hơi châm biếm các thầy. Nhưng tui thích thì tui cứ để thôi.
- Lẽ ra tui viết nhiều, nhưng tui thích ngắn gọn dù mới chuyển tải một phần. Rảnh viết tiếp.
Le Thanh Tan

Sinh nhật

Sunday, April 24, 2011

Sinh nhật



Nghe đến phút chót thì ngộ ra được người nhận cái chữ thầy thời loạn đáng nhận cái quà đặc biệt này.