Showing posts with label Kinh lăng nghiêm. Show all posts
Showing posts with label Kinh lăng nghiêm. Show all posts

Saturday, December 26, 2015

Kinh Lăng Nghiêm - Thầy Thích Hằng Trường

Tiểu sử:
Thầy Hằng Trường là một trong những vị Tăng có uy tín trong cộng đồng người Việt ở nhiều nơi trên thế giới. Thầy sinh tại Việt Nam, lớn lên trong chiến tranh, tốt nghiệp đại học Mỹ, thọ giới tỳ kheo theo truyền thống Trung Hoa. Thầy được học Phật Pháp chính truyền từ Đại Lão Hoà Thượng Tuyên Hóa, một vị tổ sư truyền thừa, chứng đắc trong thời đại ngày nay, của dòng Thiền Quy Ngưỡng Trung Hoa. Thầy Hằng Trường đã sinh hoạt và phục vụ nhiều cộng đồng đa chủng khắp Á Châu, Mỹ Châu và Âu Châu. Thầy có lối sống và thuyết giảng dung nạp nhiều văn hóa, nhiều triết thuyết mới có giá trị toàn cầu. Thầy Hằng Trường được nhiều người biết đến về đưòng lối tu hành toàn diện, tổng hợp và tân tiến hóa Phật giáo, đem Đạo nhập thế, thích nghi với trào lưu tiến hóa nhanh chóng của nhân loại.
Năm 2002, Thầy Hằng Trường sáng lập Hội Từ Bi Phụng Sự (Compassionate Service Society CSS, nay gọi là CompaSS), một tổ chức bất vụ lợi, nhằm mục đích lành mạnh hoá Thân, Tâm, và Linh Tánh. Năm 2003, Thầy là một trong ba sáng lập viên Tĩnh Tâm Viện Hana tại Maui, Hawaii, với mục tiêu mời những lãnh tụ tôn giáo chính trên thế giới đối thoại và tạo sự cảm thông giữa các nền văn hóa dị biệt. Năm 2005, Thầy Hằng Trường đã phát động quần chúng cứu trợ nạn nhân sóng thần tại Sri Lanka.
Trong một thế giới khổ đau, cần tình thuơng và quan hoài, những hoạt động và giảng thuyết tôn giáo đầy tính sáng tạo của Thầy Hằng Trường có năng lực thăng tiến và lành mạnh hóa tâm linh. Những nỗ lực này làm chuyển hoá sự phân chia chủng tộc và văn hóa, tạo an lạc và hài hòa cho bản thân và cộng đồng, cũng chính là những tiêu chuẩn mới của Phật Giáo ở thế kỷ 21.
Born in Vietnam, Venerable Hang Truong grew up during the war, and was educated in United States,. He was ordained under Chinese tradition and educated in the Dharma under the direct tutelage of Master Hsuan Hua, the founder of the City of Ten Thousand Buddha Chinese Zen lineage. Master Hang Truong has worked and served multiethnic communities across Asia, America and Europe.
The Master embodies, teaches, and lives by multicultural, multi-disciplined, global centric values. He is very well known for his holistic, integral approach to modernize and integrate Buddhism into the fast changing world.
In 2002, he created Compassionate Service Society, a non profit organization that helps heal the body, mind and spirit. In 2003 he co-founded Hana Spiritual Retreat in Maui, Hawaii, aspires to be a spiritual center to bring key leaders of the world religions together to promote dialogues and cross-cultural understanding. In 2005, the Master launched community wide effort to help the victims and survivors of the Asian tsunami in Sri Lanka. In a world that is in dire need for love and caring, Venerable Hang Truong’s innovative work and teaching bring invigorating spiritual uplift and healing, and transcend ethnocentrism and cultural divides. His promotions of peace and harmony for self and community, are indeed the new hallmarks of Buddhism in the 21st century.

 

Tuesday, December 1, 2015

Friday, November 27, 2015

Thầy Thích Pháp Quang giảng kinh Lăng Nghiêm

Thượng Tọa Giảng Sư Thích Pháp Quang
Trụ trì chùa Tịnh Luật
8703 Fairbanks - N. Houston Rd., Houston, TX 77064
Tel: (713) 856-7802, (281) 564-1881 & (281) 564-1839
Fax: (713) 856-7846

Monday, October 5, 2015

Kinh Thủ Lăng Nghiêm - Thầy Thích Tuệ Hải giảng giải (trọn bộ 58 tập)

(Youtube)

Sơ lược:

Kinh Đại Phật Đảnh Thủ Lăng Nghiêm là tên gọi tắt của Kinh Đại Phật Đảnh Như Lai Mật Nhân Tu Chứng Liễu Nghĩa Chư Bồ Tát Vạn Hạnh Thủ Lăng Nghiêm (Đại Phật Đảnh Như Lai Mật Nhân Tu Chứng Liễu Nghĩa Chư Bồ Tát Vạn Hạnh Thủ Lăng Nghiêm Kinh), do sa môn Bát Lạt Mật Đế (người Trung Thiên-trúc) dịch vào năm 705 (đời Đường) tại chùa Chế-chỉ ở Quảng-châu (tỉnh Quảng-đông), được thu vào Tạng Đại Chánh, quyển 19, kinh số 945. Tên kinh này cũng thường được gọi một cách ngắn gọn là Kinh Thủ Lăng Nghiêm (hoặc gọn hơn nữa là Kinh Lăng Nghiêm); nhưng khác với bản Kinh Thủ Lăng Nghiêm Tam Muội, do pháp sư Cưu Ma La Thập (344-413) dịch vào đời Diêu-Tần (Tạng Đại Chánh, quyển 15). Theo Khai Nguyên Thích Giáo Lục của pháp sư Trí Thăng (đời Đường), kinh này đã do sa môn Hoài Địch (người Trung-quốc) dịch; nhưng trong Tạng Đại Chánh (quyển 19) thì ghi người dịch là sa môn Bát Lạt Mật Đế, mà không có tên sa môn Hoài Địch. Theo pháp sư Viên Anh (1878-1953) trong tác phẩm Đại Phật Đảnh Thủ Lăng Nghiêm Kinh Giảng Nghĩa, pháp sư Bát Lạt Mật Đế là vị “dịch chủ” (người dịch chính thức và là vị đứng đầu của đạo tràng phiên dịch), còn sa môn Hoài Địch thì phụ trách việc “chứng nghĩa” (thẩm định sự chính xác của văn dịch).

Ý nghĩa đề kinh:

- Đại Phật Đảnh. Chữ “đại” ở đây có nghĩa là rộng lớn bao trùm, rốt ráo cùng cực. “Phật đảnh” là tướng “nhục kế” trên đỉnh đầu của đức Phật. Đó là tướng cao quí, nhiệm mầu nhất trong 32 tướng tốt của đức Phật, con mắt phàm phu của chúng sinh không thể thấy được.
- Như Lai Mật Nhân. “Như Lai” là danh hiệu đầu tiên trong mười danh hiệu chung của chư Phật; Như Lai tức là Phật. “Mật nhân” nghĩa là nguyên nhân sâu kín huyền nhiệm, đó tức là chân tâm tịch tĩnh, thanh tịnh, thường hằng.
- Tu Chứng Liễu Nghĩa. “Liễu nghĩa” có nghĩa là tiến thẳng tới chỗ rốt ráo cùng cực, đó là giải thoát trọn vẹn, niết bàn tuyệt đối, là quả vị Vô thượng Bồ đề, là Phật. Nương vào chân tâm bất sinh diệt để tu hành, tu mà không trước tướng, tu mà không tu, đó gọi là “tu liễu nghĩa”; chấm dứt sinh diệt, thể nhập thật tánh vạn hữu, giải thoát rốt ráo, đạt niết bàn tuyệt đối, gọi là “chứng liễu nghĩa”. Cả tu và chứng đều liễu nghĩa, gọi là “tu chứng liễu nghĩa”.
- Chư Bồ Tát Vạn Hạnh. Bồ-tát tu vô số hạnh, gọi tổng quát là “muôn hạnh”. Bồ-tát vận dụng trí tuệ và từ bi, trên thì cầu đạo quả giác ngộ, dưới thì cứu độ chúng sinh, tự lợi và lợi tha gồm đủ, đó là “muôn hạnh của chư vị Bồ-tát”.
- Thủ Lăng Nghiêm. Ba chữ này là phần chủ yếu trong đề kinh. Chữ “thủ lăng” có nghĩa là tất cả đều rốt ráo; chữ “nghiêm” nghĩa là bền chắc. “Thủ-lăng-nghiêm” là tên một loại định, và đó là loại định lực rốt ráo, kiên cố, bao trùm tất cả các loại định khác, chỉ có chư vị Bồ-tát ở các bậc Thập-địa, Đẳng-giác và Phật (Diệu-giác) mới đạt được; bởi vậy, nó được gọi là “đại định”, hay “đại căn bản định”. Nó chính là chân tâm bản lai thanh tịnh, tịch tĩnh, thường hằng, không lay động, không tán loạn, không dời đổi, cho nên cũng được gọi là “Phật tánh”.

Định Thủ Lăng Nghiêm rộng lớn, sâu nhiệm, siêu việt thời gian và không gian, không thể đem tâm thức vọng tưởng phân biệt của chúng sinh mà nhận biết được, giống như tướng “nhục kế” trên đỉnh đầu của đức Phật (đại Phật đảnh), con mắt của chúng sinh phàm phu không thể trông thấy được. Định Thủ Lăng Nghiêm là cái nhân sâu kín, từ đó mà phát khởi ra vô lượng công đức trí tuệ của chư Phật, và cũng từ đó mà chư Phật thành tựu đạo quả Bồ Đề Niết Bàn Vô Thượng; cho nên nó được gọi là “Như Lai mật nhân”. Định Thủ Lăng Nghiêm là loại định rốt ráo, vô thượng, cho nên tu định này tức là tu pháp môn viên đốn (trọn vẹn, nhanh chóng), để chứng đạt tức thì đạo quả rốt ráo, tối thượng, gọi là “tu chứng liễu nghĩa”. Chư vị Bồ-tát thực hiện muôn hạnh tự lợi, lợi tha hoàn toàn viên mãn đều do thành tựu được định Thủ Lăng Nghiêm này, cho nên định này cũng tức là “chư Bồ-tát vạn hạnh”.

Chân tâm thanh tịnh, tịch tĩnh, thường hằng, vốn sẵn có nơi chúng sinh. Nhưng vì chúng sinh mê lầm, không tự nhận biết được, si cuồng chấp có thân tâm ta và sự vật ở ngoài ta, chạy theo trần cảnh mà phát sinh phiền não, đắm trước, tạo ra vô số tội lỗi; rồi theo nghiệp lực, quả báo mà luân chuyển trong sinh tử luân hồi. Đức Phật thương xót, nói Kinh Thủ Lăng Nghiêm này để độ cho các chúng sinh có căn cơ cao, nhanh chóng phá trừ mê muội, dứt tuyệt phiền não, chứng nhập đại định Thủ Lăng Nghiêm, trực nhận bản tâm thanh tịnh thường trú, sáng suốt nhiệm mầu, đạt được địa vị Vô Thượng Chánh Đẳng Chánh Giác.

Nguồn gốc:

Vị thính giả đương cơ để Phật nói Kinh Thủ Lăng Nghiêm này là tôn giả A Nan (hay A Nan Đà). Ngài là em chú bác của đức Phật, sau khi theo Phật xuất gia, được làm thị giả hầu cận Phật trong một thời gian dài, trở thành vị đệ tử được nghe Phật nói pháp nhiều nhất, đầy đủ nhất, và nhớ kĩ nhất, được mọi người tôn kính xưng là vị thánh tăng nghe nhiều hiểu rộng nhất (đa văn đệ nhất) trong tăng đoàn của Phật; và được liệt vào một trong mười vị đại đệ tử của Phật.

Dịch giả của bản kinh này là sa môn Bát Lạt Mật Đế (Pramiti). Ngài là người Trung Thiên-trúc, trên đường viễn du hoằng pháp, đã mang nguyên bản Phạn văn của Kinh Thủ Lăng Nghiêm đến chùa Chế-chỉ ở thành phố Quảng-châu (tỉnh Quảng-đông, Trung-quốc) năm 705 (đời Đường), và dịch bộ kinh này ra Hán văn ngay năm đó. 

Theo truyền thuyết, Kinh Thủ Lăng Nghiêm vốn được cất giữ ở Long cung. Nhân Bồ Tát Long Thọ (thế kỉ thứ 2-3 TL) xuống Long cung thuyết pháp, thấy trong kho có bộ kinh này, bèn lấy ra xem, cho đó là bộ kinh hi hữu. Ngài tụng thầm hết bộ kinh, và nhớ thuộc lòng. Trở về lại trú xứ, ngài chép bộ kinh ấy ra để trình lên quốc vương xin lưu truyền. Nhà vua cũng cho đó là Pháp bảo hiếm có, bèn ban lệnh cất vào kho, làm vật quốc bảo của Thiên-trúc, không những bị cấm mang ra khỏi nước mà còn bị cấm dạy cho các du tăng ngoại quốc đến Thiên-trúc tu học. 

Kinh này khi chưa truyền đến Trung-quốc, thì tên của nó đã được người Trung-quốc nghe biết và kính ngưỡng rồi. Nguyên do là vì, một hôm nọ, một vị Phạn tăng lên núi Thiên-thai tham kiến đại sư Trí Khải (538-597), nghe đại sư giảng pháp môn “Chỉ Quán”, vị Phạn tăng rất bội phục, nói rằng: “Pháp môn Chỉ Quán do ngài phát minh ra rất gần với giáo nghĩa của Kinh Đại Phật Đảnh Thủ Lăng Nghiêm ở Thiên-trúc!” Đại sư Trí Khải rất xúc động khi nghe vị Phạn tăng nói lên điều đó. Ngài muốn được nhìn tận mắt bộ kinh ấy để xem pháp môn Chỉ Quán của mình giống với lời dạy của đức Phật tới mức nào; hoặc có gì khác nhau. Ngài liền xây một cái đài ngay trên núi Thiên-thai, gọi là Bái-kinh đài; mỗi ngày đều hướng về phương Tây lễ lạy, cầu nguyện cho bộ kinh ấy được truyền sang Trung-quốc. Ngài đã lễ lạy như thế cho đến ngày viên tịch, ròng rã 18 năm, không một ngày gián đoạn! – Mà kinh ấy vẫn chưa đến! Việc này đã được loan truyền đi khắp nước. (Một thuyết khác nói rằng: Ngài Thiên Thai Trí Giả theo học đạo thiền sư Huệ Tư ở núi Nam-nhạc, đắc Pháp Hoa Tam Muội, thấy được pháp hội Linh-sơn nghiễm nhiên chưa tan. Từ đó xem Kinh, Luật hoát nhiên thông suốt. Đến khi ngài giải thích ý nghĩa sáu căn trong sạch trong kinh Pháp Hoa thì trầm ngâm rất lâu. Có một vị tăng người Ấn nói với ngài: “Chỉ có kinh Thủ Lăng Nghiêm là nói rõ ràng công đức của sáu căn, đủ để y chứng.” Từ đó ngài Trí Giả khao khát ngưỡng mộ. Suốt 16 năm, mỗi sáng tối hướng về phương Tây lễ bái. Ở phía trái chùa Thiên-thai ở núi Nam-nhạc vẫn còn đài kinh... – Kinh Lăng Nghiêm Tông Thông, Nhẫn Tế thiền sư dịch.)

Mãi cho tới đầu thế kỉ thứ 8, ngài Bát Lạt Mật Đế mới đem Kinh Thủ Lăng Nghiêm truyền đến Trung-quốc. Nguyên vì bấy giờ bộ kinh ấy bị cấm truyền ra khỏi Ấn-độ, nên các trạm gác biên giới kiểm soát rất gắt gao, ngài phải đem bộ kinh ấy đi ba lần mới qua lọt biên giới. Hai lần đầu, dù ngài dấu kĩ đến thế nào, các quan viên biên phòng vẫn khám xét ra. Vì là người xuất gia, ngài đã không bị xử phạt, nhưng vẫn bị đuổi về, không cho đi ra khỏi nước. Tuy vậy, ngài vẫn quyết chí đi nữa. Lần này, không còn cách nào khác, ngài bèn chép lại bản kinh ấy với chữ thật nhỏ, trên những miếng da thật mỏng, cuộn lại, rồi xẻ bắp tay của chính mình ra, nhét bộ “kinh da” vào trong đó, và may kín lại. Đợi cho đến khi vết thương hoàn toàn lành lặn, ngài lại ra đi. Lần này thì bộ kinh đã không bị khám phá, cho nên ngài đã được phép rời Ấn-độ. Ngài theo đường hàng hải, đến Quảng-châu (Trung-quốc) vào năm 705 (đời vua Đường Trung-tông). Sau khi gặp được chư tăng ở chùa Chế-chỉ, Quảng-châu, ngài mới cho biết là ngài đã mang được bộ Kinh Thủ Lăng Nghiêm đến đây. Ai nghe cũng đều vui mừng, vì đó là điều mọi người từng mong đợi từ hơn trăm năm nay. Khi được hỏi bộ kinh ở đâu, ngài mới rạch cánh tay theo vết may cũ, lấy bộ “kinh da” từ trong ấy ra. Máu chảy dầm dề, phải rửa thật sạch sẽ, bấy giờ bộ kinh mới hiện ra tỏ rõ. Liền đó, bộ kinh đã được dịch ra Hán văn ngay tại chùa Chế-chỉ. Sau khi bộ kinh này được dịch xong, ngài liền xuống thuyền trở về Thiên-trúc để chịu tội với vua, vì đã trái lệnh, tự ý đem Kinh Lăng Nghiêm truyền sang Trung-quốc.

Bộ Kinh Thủ Lăng Nghiêm này, tại Trung-hoa, từ các đời Đường, Tống đến nay, đã có hàng trăm nhà chú giải. Khi có ý định dịch bộ kinh này ra Việt ngữ, chúng tôi may mắn có được quyển Đại Phật Đảnh Thủ Lăng Nghiêm Kinh Giảng Nghĩa của pháp sư Viên Anh (1878-1953, người Phúc-kiến, Trung-quốc), vì vậy, chúng tôi đã y theo phần “chánh văn” trong tác phẩm này để dịch; và phần “giảng nghĩa” của pháp sư cũng giúp ý cho chúng tôi rất nhiều trong lúc dịch. Ngoài ra, chúng tôi cũng tham khảo hai bản Việt dịch khác của hai bậc dịch giả tiền bối mà chúng tôi đang có trong tủ sách gia đình, đó là bộ Kinh Thủ Lăng Nghiêm của bác sĩ Tâm Minh LÊ ĐÌNH THÁM (1897-1969, người Điện-bàn, Quảng-nam, VN) dịch, và bộ Kinh Lăng Nghiêm Tông Thông của thiền sư NHẪN TẾ (1889-1951, chùa Tây-tạng, Bình-dương, VN) dịch. 


Xem thêm

Kinh Lăng Nghiêm - Thầy Thích Tuệ Hải giảng giải (29 tập)

Kinh Thủ Lăng Nghiêm - TT.Thích Nhật Từ

(1-2) Quyển 01 - Kinh Thủ Lăng Nghiêm - Hoà Thượng... 

(2-2) Quyển 01 - Kinh Thủ Lăng Nghiêm - Hoà Thượng... 

Quyển 02 - Kinh Thủ Lăng Nghiêm - Hoà Thượng Tuyên...
Quyển 03 - Kinh Thủ Lăng Nghiêm - Hoà Thượng Tuyên...
Quyển 04 - Kinh Thủ Lăng Nghiêm - Hoà Thượng Tuyên...
Quyển 05 - Kinh Thủ Lăng Nghiêm - Hoà Thượng Tuyên...
Quyển 06 - Kinh Thủ Lăng Nghiêm - Hoà Thượng Tuyên...

Kinh Lăng Nghiêm (1-7) Pháp Sư Tịnh Không

Kinh Lăng Nghiêm (2-7) Pháp Sư Tịnh Không

Kinh Lăng Nghiêm (3-7) Pháp Sư Tịnh Không

Kinh Lăng Nghiêm (4-7) Pháp Sư Tịnh Không

Kinh Lăng Nghiêm (5-7) Pháp Sư Tịnh Không

Kinh Lăng Nghiêm (6-7) Pháp Sư Tịnh Không

Kinh Lăng Nghiêm (7-7) Pháp Sư Tịnh Không