Showing posts with label Democratic Party. Show all posts
Showing posts with label Democratic Party. Show all posts

Thursday, September 6, 2012

The 2012 Democratic National Convention (the second day)

Trong số những phát biểu hôm qua, bài phát biểu của cựu tổng thống Bill Clinton được xem là mang nhiều dấu ấn nhất. Mặc dù tuổi tác đã cao, giọng hơi đuối, bị khàn, nhưng phong độ của Bill Clinton vẫn còn đó, hình ảnh Bill Clinton nói nhiều vẫn còn đó. Thằng Mỹ là thế, nói miệng leo lẻo. Hehe. Dù gì chúng ta cũng thừa nhận rằng, Bill có khả năng hùng biện tốt. Nói chuyện có vẻ vô cùng chuyên nghiệp trước công chúng. Những cú phản đòn sắc bén của ông về phía đảng Cộng Hòa, nơi ứng cử viên Mitt Romney được chọn làm đại diện ra ứng cử tổng thống. Điều này cũng lý giải vì sao kết thúc 2 nhiệm kỳ tổng thống, Bill vẫn kiếm bộn tiền nhờ cái miệng. Hehe.


President Bill Clinton's Remarks at the 2012 Democratic National Convention [2]
Tuy nhiên, mọi thứ sẽ trở nên công cốc, nếu bài phát biểu của Obama vào tối nay vô hồn. Nhân vật chính sẽ hứa hẹn có cuộc phát biểu đầy ấn tượng vào hôm nay. Hãy chờ xem Obama gởi đi thông điệp gì, keywords của ông là gì? Yêu thì cứ đợi chờ. Hehe.

Hãy xem lại những việc mà Obama đã thực hiện đúng với lời hứa lúc tranh cử và nhậm chức năm 2008.


Promises Kept [2]


Ngoài ra, Elizabeth Warren cũng có bài phát biểu hôm qua. Nhưng có vẻ bài này không hay lắm, mặc dù cũng có la ó ủng hộ. 

 

Elizabeth Warren's Remarks at the 2012 Democratic National Convention [2]


Trong khi đó, tại Quebec province, Pauline Marois [3] trúng cử làm thủ hiến vùng Quebec. Bà đã lập nên một kỷ lục mới, người đàn bà đầu tiên làm thủ hiến vùng này. Bà là người ăn nói tốt. Trong các cuộc debate, trong 4 vị, bà và đương kim thủ hiến lúc đó Jean Charest là nói năng rành rọt. Còn hai vị kia, nói năng linh tinh. Trong ngày phát biểu tuyên bố đắc cử tại Montreal, súng đã nổ, một chết, một bị thương, và một nằm viện vì sốc. Không biết tương lai thế nào, nhưng bà này và chủ trương của đảng Parti Quebecois [4] bà lãnh đạo là tách Quebec thành một quốc gia độc lập. Dù gì bà cũng là người có công lớn. Chính bà đã đưa Parti Quebecois trở lại vị trí lãnh đạo sau 9 năm ròng rã ở vị trí đối lập và bù nhìn ở Canada nói chung và ngay tại Quebec nói riêng.

 Quebec Shooting: Man Opens Fire During Victory Rally For Premier-Elect Pauline Marois [1]
Bài liên quan:

2012 Democratic National Convention - Charlotte, North Carolina, US

[1] Youtube
[2Obama channel
[3] Tiểu sử bà Pauline Marios
[4] Parti Quebecois

Wednesday, September 5, 2012

2012 Democratic National Convention - Charlotte, North Carolina, US

Ngày đầu tiên đại hội toàn quốc của đảng Dân Chủ tại Charlotte, North Carolina với không khí sôi nổi. Đặc biệt là hai phát biểu của hai đại diện đảng Mayor Julian Castro và đương kim đệ nhất phu nhân nước Mỹ Michelle Obama. Đúng là ở trời Tây sướng thiệt, sướng ở chỗ nghe được những bài phát biểu lôi cuốn.

Thú thật một điều, chính trị là cái mình ghét nhất. Bởi chính trị là đi kèm sự giả dối và đê tiện. Ai mang danh là chính trị gia, kẻ ấy là người không trung thực và đáng ngờ. Chính trị gia là luôn kèm với những hành động xấu để đạt mục đích chính trị của mình (dân gian gọi là chơi đểu, dân xã hội đen gọi là chơi dơ, hehe). Vì thế, mọi lời hứa của các ứng cử viên, mình xếp nó vào hạng nghe cho vui. Bởi lẽ, chẳng có thằng tổng thống nào lại thừa sức mà thực hiện hết lời hứa ấy. Cho nên, nó (lời hứa) dùng để mị dân là chính. 

Về cương lĩnh của hai đảng hùng mạnh, mình không thích đảng Dân Chủ vì đảng này tập trung cho đối tượng là người trung lưu trở xuống; ngược lại, mình hoan nghênh đảng Cộng Hòa, đảng vì người giàu. Đơn giản thôi, người giàu là người tạo ra công ăn việc làm cho xã hội, cho nên hơn bao giờ hết chúng ta phải ủng hộ họ. Muốn xã hội ấm no hạnh phúc, thì đầu tiên bạn (một nhân tố của xã hội) phải có tiền, mà tiền là từ công việc. Từ một xã hội ấm no hạnh phúc, đất nước mới đi lên, mới thành một ông chủ của thế giới (Hoa Kỳ là nước đang thống trị thế giới, và trong tâm thức mỗi công dân Hoa Kỳ, họ đều muốn là ông chủ của cả thế giới). Ngược lại, đảng Dân Chủ lại đang xoáy vào lợi ích của người nghèo và vấn đề công bằng của xã hội. Một đất nước quá chú trọng đến an sinh xã hội thì chắc chắn sẽ đi đến lụi tàn. Nói theo dân gian, của cao bằng núi ăn lâu cũng hết. Bởi vì, cứ lấy của người giàu chia sẽ cho người nghèo, người đang giàu sẽ chán và chẳng muốn làm ra tiền nữa; trong khi đó, tụi nghèo lại sướng đâm ra quởn, việc đếch chi phải làm, chơi không vẫn còn tiền xài (chính phủ lo hết kia mà). Cho nên, việc đòi hỏi công bằng xã hội chỉ mang tính chất nhất thời trong một thời điểm lịch sử nhất định và không thể kéo dài bất tận. Vì thế, nếu sự đòi hỏi ấy thành công, Mỹ sẽ lụi tàn, công dân Mỹ sẽ cạp đất mà ăn [1], chức ông chủ thế giới sẽ trao tay cho chủ thể khác, Trung Hoa chẳng hạn.

Tuy nhiên, vấn đề tớ muốn nói ở đây là khả năng diễn thuyết trước đám đông của chính khách. Nói thật, mấy ngày nay, tớ xem CNN về chủ đề tranh cử, debate của US và Canada, tớ thấy chương trình tối hôm qua là hay nhất. Tớ thích vì các diễn giả có cách nói chuyện hay và lôi cuốn, dẫu biết rằng đó cũng chỉ là mị dân. Sự lôi cuốn thính giả không phải lôi chủ nghĩa Marx ra nói mà nói từ chính cái mình có. Họ đã nói từ cái bình dân nhất, nói từ câu chuyện trong nhà (mà họ là một chủ thể) ra xã hội (mà họ là một nhân tố). Cốt yếu ở chỗ họ nắm được cái mà thính giả cần và tuôn ra toàn những cái đó. Có như vậy,diễn giả mới tạo sự lôi cuốn, thính giả mới đồng cảm và  buổi diễn thuyết mới thành công tốt đẹp.


Ngày thứ năm tới là ngày quan trọng, ngày mà đương kim tổng thống Barack Obama sẽ phát biểu trước đại hội. Chúng ta chờ xem, ông nói gì và nói như thế nào!



Mayor Julián Castro gives the keynote address at the 2012 Democratic National Convention [2]


First Lady Michelle Obama's remarks at the 2012 Democratic National Convention [2]

Featuring interviews with President Obama, Craig Robinson, Marian Robinson, Valarie Jarrett, Dr. Jill Biden and more [2]
[1] Câu trả lời phỏng vấn của Ngọc Trinh
[2] Obama channel