Showing posts with label football. Show all posts
Showing posts with label football. Show all posts

Tuesday, February 27, 2018

Review hiệp một - Bóng đá Việt Nam khởi sắc

Đúng như mọi người nói. Các cầu thủ lứa này đá hay thật. Nhìn trận đấu cứ tưởng tụi châu Âu đấu chứ không phải châu Á đá nhau. Hehe. Chỉ có một điểm nhận ra được là cầu thủ của ta, áo đỏ, nhỏ con hơn cầu thủ Uzbekistan. Còn cách đá và dẫn dắt bóng, cầu thủ ta và bạn như nhau. Thậm chí các đường chuyền ngắn, kỹ thuật dẫn dắt, lừa bóng, qua người, và dứt điểm được thực hiện tốt hơn bởi phe ta. Các tình huống bóng bổng dĩ nhiên thuộc về ưu thế phe bạn.
Cái điểm nhấn nữa của hiệp một đó chính là tinh thần chiến đấu kiên cường của các bạn trẻ U23 Việt Nam. Tui khó mà tưởng tượng nổi, một đội bóng đến từ xứ có hai mùa mưa nắng và chẳng có tuyết bao giờ lại ra sân bóng với tuyết dày đặc như thế. Đã thế họ không áo ấm, quần sooc chạy lon ton khắp sân. Với phe bạn, điều đó có thể bình thường, nhưng phe ta phải cật lực chiến đấu như một chiến binh với hai đối thủ (phe bạn và thời tiết). Đã vậy, khi đi vào chi tiết hiệp đấu, phe bạn bất ngờ ghi bàn khá sớm phút thứ 8, các bạn trẻ Việt Nam không hề nản chí, và họ từ từ củng cố đội hình, gia tăng sức ép và cuối cùng ghi bàn phút 41.
Những ghi nhận sơ sài như trên cho thấy đội tuyển Việt Nam thật sự kiên cường trong trận đấu hôm ni. Đá hay cả về kỹ thuật lẫn fair play. Đội bạn dính hai thẻ vàng và thậm chí còn có vụ gây hấn, xém xíu nữa là quánh lộn. Đội ta thì rất đàng hoàng và lịch thiệp như những quý ông trên sân bóng. Có lẽ quá sớm khi chúng ta mơ về cúp vô địch. Tuy nhiên, chúng ta không bị quánh thuế cho những giấc mơ. Cuộc đời có bao lâu mà sao ta cứ hững hờ. Hãy mơ đi các bạn!!! Việt Nam vô địch!!!
Còn tui đi ăn chè cái. Ta nói nó đói bụng. Hơn nữa, coi đá bóng mà tui không thấy trái bóng, vì tuyết và bóng cùng màu cộng với mắt kém và già cả lẩm cẩm. Bởi vậy khi nghe họ la, mình mới biết là cầu thủ ghi bàn. Chán mớ đời hỉ!!! Hehe.

 
P/S: Nói/Viết ba la bô lô vại, chứ thiệt tình em nỏ biết chi mô. Ông bà có câu điếc hay ngóng, ngọng hay nói. Ta nói cấm sai!!! Haha. 


Vietnam vô địch chưa em?








Hòa mình vào không khí yêu bóng đá của bà con người Việt, tui người không rành đá bóng cũng bày đặt chuẩn bị để coi. Cái này là tui nói thiệt. Hầu xưa á nhen ông, thời còn sinh viên đi học, mấy anh em thuê tivi để coi world cup, cúp C1, blah blah blah. Mấy anh em ai cũng hào hứng reo hò. Còn tui hoặc là học hoặc là ngủ. Bởi tui có biết gì đâu mà coi. Đã vại, tui hay thắc mắc cầu thủ giàu vậy, lương thằng nào cũng cả triệu đô, mà sao tiết kiệm vãi lúa cả ra. Mỗi thằng bỏ ra vài đồng mua chục trái bóng vãi ra sân mà đá, chứ ai đời có mỗi trái bóng mà giành nhau kinh thế. Haha.
Mấy hôm ni, ta nói nghe, đọc vòng vòng facebook, thấy bà con nói Việt Nam vào tứ kết rồi bán kết, giờ là chung kết. Ơ hay, bóng đá Việt Nam phát triển nhanh vậy ta. Nghe nói hồi xưa, bóng chưa đá là biết đội mình thua và bị loại. Nay thì cũng loại, nhưng Việt Nam lại loại hết đội này đến đội khác. Tò mò, tui cũng ráng thức để coi đội nhà mình đá thế nào. Vợ thấy tội, làm cho một thau chè để cho mình thức xem.
Nói tới đây mới ngộ. Chè xứ tuyết có khác. Làm xong xuôi hết, ta bê nguyên thau bỏ ngoài tuyết cho nó lạnh. Khi mang vào nhà, ta mang mớ tuyết theo để giữ lạnh trong lúc chờ múc ăn. Cái này làm tui nhớ, khi xưa uống bia, tui cứ nhét chai trong đống tuyết giữ lạnh. Hehe. Mà lẽ ra xem bóng đá thì phải uống bia hay rượu chứ ta. Không hiểu sao bà xã mình lại chuẩn bị chè để xem bóng đá???
Hình như còn đến ba tiếng nữa mới đá. Kết quả thắng thua có vẻ khó lường. Nghe nói nó giống như quánh bạc vậy, mấy cái ni tui cũng không tỏ tường lắm. Theo tui nghĩ ngay lúc này, mọi người còn chần chờ gì nữa mà không la to lên "Việt Nam vô địch!!!". Lý do đơn giản: Nếu trận chung kết, Việt Nam thắng, chúng ta đúng và chúng ta có cơ hội la thêm nhiều lần nữa; còn ngược lại, chúng ta có thể buồn và buồn hơn là chúng ta không có cơ hội để la một lần. Hehe.

 
P/S: Tâm sự của kẻ ngoại bóng-đá-đạo trong thời gian chờ đợi xem thứ mà mình không rành.