Showing posts with label Thờ cúng. Show all posts
Showing posts with label Thờ cúng. Show all posts

Thursday, December 3, 2015

Cúng chào tháng 10


Người ta thường nói sự kết thúc là báo hiệu cho một bắt đầu mới. Vâng cuộc đời nghiên cứu sinh đã chấm dứt sau khi trải qua một thời gian dài với bao thử thách. Tui có nhiều lần nói, thử thách lớn nhất trong suốt quá trình PhD student là những cái bên ngoài nghiên cứu chứ không phải áp lực công việc nghiên cứu.

Có lẽ nhiều người cứ nghĩ mình nói điêu, khi mọi việc suông sẻ thì nói thế. Tuy nhiên, đó là sự thật và tui cũng nhắn nhủ những người đi sau một vài điều. Nếu ai có rơi vào hoàn cảnh giống mình, lên đường học PhD mà chưa thể mang gia đình theo cùng, tốt nhất là từ chối. Bởi theo kinh nghiệm cá nhân, gia đình mình đã hy sinh rất nhiều cho một cái PhD.

Chỉ riêng 2 năm cuối, không một đêm nào tui đặt mình trong giấc ngủ bình yên. Nằm xuống thì văng vẳng bên tai tiếng vợ tiếng con. Tui lăn qua trở lại, ngồi dậy đi hút thuốc và chờ trời sáng để .... đi lên lab. Chính vì vậy, tóc đổ bạc đầy đầu, trong khi từ xưa tui chưa hề có nhiều sợi bạc (lâu lắm mới xuất hiện, hehe).

Ai không tin và thậm chí thóa mạ rằng tui mê tín dị đoan. Tuy nhiên, tui luôn có một niềm tin vững chắc rằng thần giao cách cảm là có thật. Hai đứa con mà đổ bệnh, thì chẳng biết thế nào ba ở tận nửa vòng trái đất cũng sụt sùi cũng sủa hà rầm. Cho nên, tui tin rằng có một kênh thông tin liên lạc giữa tôi và những người thương yêu của mình nhất.

Chính vì thế tui đến với đạo Phật và thú thật tui đã sống như một tu sỹ nguyên thời gian PhD student của mình. Tui hầu như ăn chay trường, nghe pháp hằng ngày và viết nhiều bài về Phật giáo. Tuy nhiên, tui phải đính chính rằng, tui không phải là Phật tử và cũng chẳng chọn đạo Phật làm tôn giáo mà mình tôn thờ. Chỉ có điều, tui tôn trọng đạo Phật nên cất công tìm hiểu và làm theo.

Đấy chỉ là sơ sơ một vài việc, tui viết vài dòng dằn cọc trước, rảnh thì viết chi tiết. Tuy nhiên, mọi việc rồi cũng xong, đời PhD student đã chấm dứt. Tháng này ta lại rời chỗ thân thương gắn với mình gần 5 năm trời. Đến chỗ mới, ai cũng hy vọng có một trải nghiệm mới và dĩ nhiên thử thách mới-mình cũng vậy!!! Rảnh sẽ tả chỗ mới.

Saturday, September 26, 2015

Góc ban thờ những ngày cuối tháng bảy














Những tháng bận rộn với công việc, mình hay dắt ông bà tổ tiên đi vòng quanh thế giới bằng cách dâng cúng những đặc sản của các nước. Nghĩa là ban thờ thiếu vắng những món cổ truyền đậm đà bản sắc quê hương Việt Nam dấu yêu.

Chẳng hạn tháng này, mình bê nguyên đặc sản xứ sở Trung Đông mà một trong số nước đặc trưng của nó là đất nước Ba Tư (Iran). Đa phần là bánh ngọt và salade từ những nước trong vùng này, chẳng hạn bánh Nammoura của Lebanon, Basbousa của Somalia, Iranian pudding, Ranginak của Iran.

Nhắc đến Iran, có lẽ rất nhiều người nghĩ ngay đến vấn đề chính trị, và những xung đột ở vùng Trung Đông. Hoặc giả chúng ta liên hệ ngay đến truyện Alibaba và 40 tên cướp trong series truyện nghìn lẻ một đêm, bộ truyện mà thời niên thiếu chúng ta hay giấu đầu giường để đọc lén ba mẹ.

Chính vì vậy, ít có ai nghĩ đến những món ăn truyền thống vùng này, trong khi chúng được đánh giá là một trong những món ăn tuyệt vời của thế giới. Kể ra thì nhiều món lắm, ví dụ món chế từ thịt gà, heo, bò, cừu với các tên gọi như Tahchin, Persian Sabzi Polo, Persian Kabob, Jarjeer Salad, Fesenjan, Bademjan, Jeweled Rice, v.v.

Thực ra mình cũng vậy. Lúc mới qua Can, nghe tới Iran là ghét không thèm nhìn chứ đừng nói là ăn. Hehe. Tình cờ mua chai nước uống, juice, uống vào thấy khác nước uống thường ngày về hương vị. Tò mò xem thử nước sản xuất mới biết là bác Ali baba. Và từ dạo ấy, món ăn Iran mới được mình khám phá.

Cho nên để tìm hiểu về con người, xã hội hay văn hóa của một xứ sở một cách sâu sắc, tốt nhất chúng ta nên gạt bỏ yếu tố chính trị và phớt lờ hiệu ứng số đông được dẫn dắt bởi truyền thông.

P/S: con người Iran cũng có nhiều điều thú vị. Rảnh thì sẽ nói.