Showing posts with label Summer. Show all posts
Showing posts with label Summer. Show all posts

Wednesday, October 31, 2018




Có những chiều, trời còn vương nắng, mây lững lờ trôi, những cơn gió đầu hè hất nhẹ mái tóc trên đôi vai mềm. Có những ban mai, giọt sương sớm còn lưu luyến trên cánh hoa hồng mỏng manh như làn tơ, chú chim hót vang trên cành cây đầu ngõ, thỉnh thoảng chú nai vàng dỏng tai nghe ngóng như thể có ai rình rập mình, xa xa có đàn vịt trời vừa bay vừa la quang quác. Và còn nhiều thứ khác mà không có thời gian để tả.
Lâu lâu, viết dăm chữ Việt để biết rằng hồn Việt vẫn còn trong tôi. Dợt lợi vài câu, thấy mình cũng ổn, ổn ở chỗ viết không sai chính tả. Hehe. Hình như nhiều người thảnh thơi khi hè đến. Riêng tôi, vẫn lặn lội thân cò nơi quãng vắng. Con nghỉ hè, ta nói làm việc mọi lúc mọi nơi. Con nít nó không ngồi yên trong office được. Cho nên, cha nó phải làm việc ở công viên, quán kem, nhà hàng và ngay cả khu vui chơi con nít.
Hạ về nắng gắt thêm nhiều
Nhớ về quá khứ những chiều nơi đây
Bên em ngồi dưới gốc cây
Ngắm nhìn phượng đỏ mong ngày dài thêm.
(NNT)

Hạ về


Mùa hạ về, vắng anh chắc em sẽ buồn
Lối hẹn lối hò còn ai để đưa em đường vắng lối dài
Anh yêu em cũng trong một mùa phượng đó
Mà giờ đây ta đã xa rồi
Chợt lòng nghe buồn mênh mang.
Hè về, trường tan, thầy trò tạm chia cách và lứa đôi sớm yêu đẫm nước mắt chia ly. Tình yêu cái thuở học trò bao giờ cũng đẹp. Đẹp vì yêu với nhiều mộng mơ. Tỏ tình bằng ánh mắt, chạm tay và nhiều cái nữa nhưng lâu quá quên mất tiêu hết rầu. Hehe. Ấy thế mà tình yêu đôi lứa cứ thế lớn dần và có sức sống mãnh liệt.
Cái bi kịch của tình yêu tuổi học trò là kết thúc đoản hậu. Hiếm có ai may mắn đi đến hôn nhân từ tình yêu đầu đời của tuổi học trò. Cứ ngỡ rằng, đôi uyên ương quấn quýt bên nhau trước giờ phút biệt ly, thì chẳng có gì ngăn trở họ trên bước đường tương lai. Cứ ngỡ những lời đường mật tự đáy lòng dành cho nhau, họ sẽ vun trồng tình yêu đẹp. Ngược lại, họ thường ca bài " Tại sao yêu nhau không đến được với nhau" của Tuấn Hưng.
Xạo xạo vậy thôi, chứ mình cũng chả hiểu gì tình yêu. Chỉ nhớ một điều, vạn sự tùy duyên. Có duyên thì tình đến, vô duyên thì tình đi. Cho nên cứ thoải mái mà sống, yêu được thì cứ yêu. Bởi thực ra người phàm mắt thịt thì ai mà biết hữu duyên hay vô duyên.

Monday, May 21, 2012

Sở thích

Mỗi người có một sở thích riêng, riêng tớ khoái đi bộ. Đi bộ vừa exercise giảm được khá nhiều bệnh vừa được cái ngắm phong cảnh hữu tình. Ngoài ra nó còn rèn cho mình cái ý chí nữa đấy. Mùa đông, tớ đi ngoài trời 2h. Cái đó là quá mức tưởng tượng, vì 15 phút ra đường là nỗi kinh hoàng (tuyết khá dày). Mùa hè, mỗi lần đi, tớ dành riêng cả 4-5h, vừa đi vừa chụp ảnh. Có một điều lạ, các bạn trẻ có vẻ như khỏe nhưng không theo kịp mình. Các bác ý cứ than mệt, đi dăm phút là các bác đòi nghỉ chân. Điều lạ thứ hai là các bác thích uống beer hơn là đi lòng vòng như thế. Cũng có nhiều bác thích đá banh, đánh tennis hơn là sở thích cổ hủ của mình. Dù gì đi chăng nữa, mình vẫn thích sự cổ hủ đến cổ điển thế hơn. Dưng mà phải chạy lòng vòng trong cái vùng không gian bó hẹp dăm bảy mét vuông. Nếu thích thì mình cứ đi hết chỗ này đến chỗ khác, vừa hưởng không khí trong lành, vừa ngắm cảnh đẹp và rất nhiều activities sôi động của đường phố, rừng núi. Dù gì cũng tôn trọng cái sở thích riêng của mọi người, tớ là tớ thích thế. Dăm câu ba sợi ở trên không ngoài ý định là tớ thích đi bộ. Sự dài dòng cũng có lý do của nó. Tớ sợ các bác săm soi cái sở thích của tớ. Do đó tớ tấn công vào sở thích của các bác trước nhằm bảo vệ cái riêng mình. Tấn công là biện pháp phòng thủ tốt nhất ấy mà. Haha.

Dưới đây là một vài tấm chụp tượng trưng. Mình không phải dân chuyên nghiệp nên chỉ là khoảnh khắc ghi dấu, chứ không phải là tuyệt tác. Mình không phải đẹp trai, phong độ nên hình không có người mẫu mà chỉ có cảnh mẫu. Hehe.
















































































































More photos come here

Le Thanh Tan