Sunday, May 10, 2009

Mẹ - Lượm lặt về đọc

Mẹ sẽ luôn mỉm cười hạnh phúc vì chúng con
10/05/2009 07:47 (GMT + 7)
(TuanVietNam) - Lẽ ra lần đầu tiên trong đời con có thể tặng mẹ một món quà sinh nhật có ý nghĩa, vậy mà ngày ấy món quà con tặng mẹ lại là những giọt nước mắt… Con sẽ không ước thời gian có thể quay ngược lại để con có thể viết một bài văn hoàn chỉnh về mẹ, để những giọt nước mắt của mẹ sẽ không rơi vào ngày ấy. Bởi con biết dù có thế nào mẹ cũng sẽ luôn bao dung tha thứ cho con.


Kể từ ngày con có mặt trên thế giới này thì từng
ngày đều là sinh nhật mẹ. Ảnh: ngoisao.net

Có một lần con hỏi sinh nhật mẹ. Mẹ trả lời con kể từ ngày con có mặt trên thế giới này thì từng ngày đều là sinh nhật mẹ bởi con chính là nguồn sống của mẹ trong cuộc đời này. Ấy vậy mà những món quà mà con tặng cho mẹ trong “những ngày sinh nhật” chỉ toàn là những lo lắng và muộn phiền.

Chín tháng mang nặng đẻ đau, những cái nhăn mặt của mẹ, những giọt mồ hôi lăn theo từng nhát cuốc trên cánh đồng khô cằn, dưới cái nắng chang chang của mùa hạ - phải chăng vì những mệt nhọc hay vì sinh linh bé nhỏ của mẹ ngây thơ hồn nhiên chỉ biết ăn và ngủ và quậy trong bụng mẹ?

Ảnh: vietbao.vn

Khi con cất tiếng khóc chào đời, món quà đầu tiên con tặng mẹ nhân ngày sinh nhật đầu tiên ấy là những bệnh tật của đứa trẻ chưa đầy 1,5 kg. Là những cơn co giật, tiếng thét giữa đêm - con không ngủ đôi mắt mẹ cũng cuồng sâu.

Lòng mẹ thắt lại theo những cơn co giật hành hạ con. Con đau - những giọt nước mắt ngấn dài trên má, mà đâu biết rằng nước mắt mẹ đã cạn khô vì lo lắng cho con… Và phải chăng cũng bởi tình mẫu tử thiêng liêng ấy mẹ dành cho con đã lay động ông trời để con tiếp tục có mặt trên đời này, để mẹ có thêm những “ngày sinh nhật khác”…

Ngày con chập chững biết đi, bắt đầu bi bô tiếng mẹ tiếng cha, quà sinh nhật con tặng mẹ là những gánh gạo nặng trĩu trên vai, là những con tôm con cá mà mẹ đã phải ngâm mình trong cái giá lạnh mùa đông mới bắt được…

Lúc con bắt đầu biết cầm cây bút để viết nên những dòng nguệch ngoạc: “Em muốn trở thành một kĩ sư” thì cũng là khi bố phải ra tận Quảng Ninh làm phụ vữa cho người ta, một mình mẹ ở nhà chăm sóc cả một “tiểu đội nhóc bốn đứa”.

Con còn nhớ những bữa cơm ngày ấy mẹ thường dành cho bốn chị em những bát cơm trắng ngần còn phần mẹ chỉ có khoai độn với ngô. Có một lần con thắc mắc sao bọn con toàn phải ăn cơm trắng mà không được ăn khoai? Mẹ quát con mà trên miệng thì vẫn cười: “Con nít thì ăn cơm mới chóng lớn được, khoai và ngô chỉ có người lớn mới ăn được thôi”. Lúc đấy con thơ ngây nói với mẹ thế thì con sẽ lớn nhanh để được ăn khoai và ngô như mẹ.

Sợ con đi học không bằng bạn bè, mẹ thường mua cho con khi thì áo lúc lại quần, con hãnh diện với những bộ đồ mới mà đâu biết rằng mẹ giãi nắng dầm sương chỉ với chiếc áo mưa đã thủng đôi chỗ…Ấy vậy mà năm con học lớp bốn được đi thi học sinh giỏi văn của huyện, con nhớ đề thi năm ấy là em hãy miêu tả về mẹ của mình, con đã làm bài không tốt. Về nhà mẹ có hỏi con, con hậm hực trả lời: “Mẹ mặc áo mưa “thủng lỗ” đâu có đẹp như cô tiên trong truyện cổ tích mà con có thể miêu tả được”.

Con biết dù có thế nào mẹ cũng sẽ luôn
bao dung tha thứ cho con. Ảnh: motgocpho.com


Lẽ ra lần đầu tiên trong đời con có thể tặng mẹ một món quà sinh nhật có ý nghĩa vậy mà ngày ấy món quà con tặng mẹ lại là những giọt nước mắt… Con sẽ không ước thời gian có thể quay ngược lại để con có thể viết một bài văn hoàn chỉnh về mẹ, để những giọt nước mắt của mẹ sẽ không rơi vào ngày ấy. Bởi con biết dù có thế nào mẹ cũng sẽ luôn bao dung tha thứ cho con. Và bởi ngay sau ngày hôm đó chính nhờ chiếc áo mưa ấy con đã không bị ướt suốt chặng đường dài đến bệnh viện, sau cơn co giật tái phát của con.

Mẹ đã giúp con nhận ra rằng chiếc áo mưa kia dù có thủng bao nhiêu lỗ thì nó cũng sẽ không bao giờ làm con bị ướt bởi nó được dệt lên từ tình thương yêu bao la mà mẹ dành cho con cái. Mẹ không phải là bà tiên đẹp trong câu chuyện cổ tích kia, mà mẹ là bà tiên trong câu chuyện cổ tích cuộc đời con…

Năm nay con đã 23 tuổi, đã 23 cái sinh nhật trôi qua và đã có bao lời chúc ngọt ngào, những món quà con được nhận nhưng con biết 23 năm x 365 ngày x 24h x 60 phút x 60 giây là những lần sinh nhật của mẹ đã phải nhận bao món quà vất vả, lo lắng của con. Hôm nay là ngày sinh nhật thực sự của mẹ, con trai ở tận phương xa mong mẹ sẽ có ngày sinh nhật đúng nghĩa đầu tiên trong đời của mình mẹ nhé…

Mẹ ơi! Bắt đầu từ ngày hôm nay mẹ hãy là nguồn sống của con mẹ nhé… để từng phút từng giây bên mẹ sẽ là “Những sinh nhật của con”. Và để con có thể ước trong những lần sinh nhật ấy: “Mẹ sẽ luôn mỉm cười hạnh phúc vì chúng con, Mẹ nhé!”.

  • Vũ Hải

No comments: