Saturday, April 16, 2011

PHẨM MƯỜI MỘT CÕI NƯỚC NGHIÊM TỊNH

Phật bảo A Nan, cõi Cực Lạc kia, đầy đủ vô lượng, công đức trang nghiêm, vĩnh viễn không có, danh từ các khổ, các nạn ác thú, các thứ ma não. Cũng lại không có, bốn mùa nóng lạnh, mưa gió sai khác. Lại không có cả, sông biển lớn nhỏ, gò nổng hầm hố, chông gai cát sạn, Thiết Vi Tu Di, các núi đất đá, chỉ là tự nhiên, làm bằng bảy báu, đất bằng vàng ròng, rộng rãi bằng phẳng, không thể hạn lượng, vi diệu đẹp đẽ, thanh tịnh trang nghiêm, siêu vượt mười phương, tất cả thế giới.
A Nan nghe xong, bạch Thế Tôn rằng: Nếu cõi nước đó, không núi Tu Di, thì Tứ Thiên Vương, cùng Trời Ðao Lợi, nương đâu mà trụ?
Phật hỏi A Nan: Dạ Ma Ðâu Suất, cho đến cõi Sắc, cõi Vô Sắc Giới, tất cả cõi Trời, nương đâu mà trụ?
A Nan bạch Phật: Nương sức nghiệp định, không thể nghĩ bàn.
Phật bảo A Nan: Nghiệp không nghĩ bàn, ông có biết không? Quả báo thân ông, không thể nghĩ bàn, nghiệp báo chúng sinh, cũng không nghĩ bàn, căn lành chúng sinh, không thể nghĩ bàn, Thánh lực chư Phật, thế giới chư Phật, cũng chẳng nghĩ bàn. Chúng sinh nước đó, sức công đức lành, trừ chỗ hành nghiệp, cùng thần lực Phật, cho nên như vậy.
A Nan bạch Phật: Nghiệp nhân quả báo, không thể nghĩ bàn, con đối pháp này, thật không chỗ nghi, chỉ vì phá trừ, lưới nghi chúng sinh, trong đời vị lai, nên hỏi lời này.

No comments: