Mặt trời vẫn còn đó, ẩn sau những mái tranh. Những tia nắng cuối ngày vẫn còn le lói, khi mặt trời lùi dần về phía xa của bìa rừng. Nơi đó có dòng sông của tuổi thơ. Không hiểu vì sao mặt trời lại đi về hướng đó. Lớn mới hiểu mặt trời, nó phải soi bóng mình trong nước để tẩy trang trước lúc đi ngủ. Hehe.
Ánh nắng từ từ nhạt dần rồi tắt hẳn. Màn đêm phủ xuống làng Montreal. Từ xa vọng lại giọng hò của cô ba miền Tây trên chiếc xuồng ba lá đưa khách về nhà trên chuyến đò cuối ngày. Ngang khúc sông, chợ nổi vẫn còn tấp nập cuối phiên. Tiếng ai như cô Tám tàng, "hai ký cá linh và bó bông điên điển, giá nhiêu chị Tư". Cô Tư tửng đáp gọn lỏn "inbox".
Cuối làng, những ngọn đèn hột vịt được thắp sáng. Dưới ánh đèn leo lét, tiếng ê a đánh vần của thằng Tư, con Tám với mấy đứa quanh làng. Tụi nó học chuyên tu công nghệ 4.0 để kịp ứng dụng 4.0 vào trồng cà tím. Nghe nói trên iphone, công nghệ này sẽ áp dụng vào tận mọi ngóc ngách làng Montreal. Lúc đó, con người chỉ biết ăn và nằm một chỗ thôi, chớ hổng có làm gì hết.
Loáng thoáng nghe, con bé Ba bập bẹ Quờ - a - qua - hỏi - quả. Cô Tám tàng xoạc ngang, con nhỏ này đọc tào lao, Cu - a - qua - hỏi - quả. Chú Tư địa ôn tồn, đàn bà đái không qua ngọn cỏ, cu đâu mà cu, đọc như tui nè, Cờ - oa - qua - hỏi - quả. Tiếng chú Tư vừa dứt, ngọn đèn dầu dường như bừng sáng xóa tan màn đêm tăm tối.
No comments:
Post a Comment