Có những chiều, trời còn vương nắng, mây lững lờ trôi, những cơn gió đầu hè hất nhẹ mái tóc trên đôi vai mềm. Có những ban mai, giọt sương sớm còn lưu luyến trên cánh hoa hồng mỏng manh như làn tơ, chú chim hót vang trên cành cây đầu ngõ, thỉnh thoảng chú nai vàng dỏng tai nghe ngóng như thể có ai rình rập mình, xa xa có đàn vịt trời vừa bay vừa la quang quác. Và còn nhiều thứ khác mà không có thời gian để tả.
Lâu lâu, viết dăm chữ Việt để biết rằng hồn Việt vẫn còn trong tôi. Dợt lợi vài câu, thấy mình cũng ổn, ổn ở chỗ viết không sai chính tả. Hehe. Hình như nhiều người thảnh thơi khi hè đến. Riêng tôi, vẫn lặn lội thân cò nơi quãng vắng. Con nghỉ hè, ta nói làm việc mọi lúc mọi nơi. Con nít nó không ngồi yên trong office được. Cho nên, cha nó phải làm việc ở công viên, quán kem, nhà hàng và ngay cả khu vui chơi con nít.
Hạ về nắng gắt thêm nhiều
Nhớ về quá khứ những chiều nơi đây
Bên em ngồi dưới gốc cây
Ngắm nhìn phượng đỏ mong ngày dài thêm.
(NNT)
Nhớ về quá khứ những chiều nơi đây
Bên em ngồi dưới gốc cây
Ngắm nhìn phượng đỏ mong ngày dài thêm.
(NNT)
No comments:
Post a Comment