Friday, October 9, 2009

Mẹ

Là cơn mưa giữa mùa nắng hạn
Là ngôi nhà ấm lửa đêm đông
Là ánh sao mai thầm lặng dẫn đường
Là hình bóng đầu tiên trong trí nhớ

Là đôi mắt lo âu nhiều trăn trở
Những đêm con trái gió trở trời
Con lớn dần theo câu hát à ơi...
Mẹ nhỏ lại sau nhiều đêm thức trắng

Là bờ phên che cuộc đời mưa nắng
Để quanh con trời đất mãi yên bình
Trọn một đời Mẹ lặng lẽ hy sinh
Cho con được sánh vai cùng bè bạn

Như một dòng sông không bao giờ chịu cạn
Ở trong con lòng Mẹ rộng vô bờ
Tình Mẹ hiền là cả một dòng thơ
Chảy vô tận vào đời con khô khát.

(Một người bạn đã viết thế - Một bài thơ làm rung động nhiều người)

No comments: