Chuyện này lẽ ra không bàn. Vì một người con Phật thì lấy luật nhân quả làm đầu (chứ không phải dựa vào tử vi và phó thác số mệnh vào Trời định). Tuy nhiên, xét thấy sự cần thiết của sự hiểu thấu đáo, tui viết vài dòng theo cảm nhận và một số ý kiến bậc tiền nhân.
Trước hết, ông cụ nhà tui cũng là người có nghiên cứu ít nhiều về tử vi. Ông vẫn thường xem cho cả nhà và những người thân trong họ hàng. Quan niệm của ông cụ nhà tui là giúp người chứ không phải lấy bói toán làm nghề (nghề của cụ là nghề may). Tuy nhiên, tui vẫn nhớ như in câu ông thường nói: Làm nghề bói toán là tạo nghiệp. Bởi vì theo quy luật tự nhiên, việc này xảy đến với ai đó, nếu con biết việc đó và báo họ né được, thì con làm cho quy luật tự nhiên ấy không xảy ra. Nếu xét trong quy luật của Phật giáo, người thầy bói này đang tạo nghiệp cho chính mình. Câu thứ hai của cụ là: Cuốn tử vi nếu rơi vào tay của người ngu, thì đó là mối nguy; còn nếu nó rơi vào tay kẻ khùng, thì đó là thảm họa. Để bớt gay gắt và căng thẳng, tui lấy một chuyện thật nhưng vui. Ngày đó, có người bà con có mượn cụ cuốn tử vi để về xem. Không biết người đó để thế nào mà con của người ấy đọc được. Cậu ấy đọc về bói dựa vào nốt ruồi. Nói chung, cậu ý đọc cũng dăm câu ba sợi chi đó. Ra đường, chơi với bạn bè, cậu xem cho cả nhóm và thậm chí, gặp người lớn, cậu cũng phán luôn. Chẳng có gì to tát, nhưng trong trong số những câu phán, có câu do cậu phán rất độc. Trong khi đó, quan niệm kiêng cữ ở quê tui, trẻ nhỏ mà phán những điều độc địa là rất huông (xui xẻo). Cũng may, với quan niệm tình làng nghĩa xóm, họ bỏ qua sự việc. Và đó chính là kinh nghiệm xương máu của ông cụ nhà tui.
Trở lại vấn đề tử vi, việc con người chào đời vào ngày giờ nhất định, nó quyết định tương lai của cả đời người. Điều đó có thể giải thích như sau: Nhân duyên của kiếp trước hay nhiều đời kiếp của người đó tạo ra, từ đó họ sẽ tái sinh lại kiếp người với đúng ngày giờ ấy. Và tương lai của họ được quyết định bởi cái quả mà họ sẽ nhận từ nhân kia. Tóm lại, sự nghiệp, công danh và tình duyên của mỗi người là theo quy luật nhân quả.
Nếu đứng từ góc độ nhân quả như trên, chúng ta có thể triển khai ý tiếp theo. Thông thường bà con thường đi xem bói những thời điểm như sau: thời điểm mới sinh, thời điểm chuẩn bị trưởng thành, thời điểm trưởng thành và thời điểm về hưu. Vì sao họ phải xem vào những thời điểm đó? Chẳng có gì lạ. Thời điểm mới sinh đã giải thích ở trên. Họ xem nhằm coi thử tương lai cả cuộc đời của họ hoặc xem nghiệp họ kiếp trước là gì. Thế còn họ xem thời điểm chuẩn bị trưởng thành? Thời điểm này đánh dấu một quá trình sống. Con người ấy trải qua nhiều việc, họ gieo những nhân gì, tạo nghiệp gì. Tất cả những việc đó có thể tốt hay có thể xấu. Và theo quy luật tự nhiên, tất cả mọi cá thể tồn tại đều có tương quan. Trên hình tướng con người, một số chi tiết hiển hiện nó có mối tương quan với các nghiệp, các nhân mà người đó tạo. Một trong số đó là chỉ tay, nốt ruồi, chân mày, nét mặt, .v.v. Nói đến đây, chúng ta có thể trả lời cho hai thời điểm sau. Tuy nhiên, giới đàn bà thì không thường theo những quy luật ở trên. Họ thường xem theo một quy luật thất thường mà không tóm lược được. Có thể vì ông thầy đó linh lắm, họ xem. Có thể nhà lục đục thường xuyên, họ đi xem. Thậm chí, có thể hổm rày rảnh quá, tui với bà đi xem. Haha. Muôn ngàn lý do của đàn bà.
Nếu vậy cách nào để biết vận mệnh của mình bằng chính tử vi của mình. Như đã bàn ở trên, nhân quả là yếu tố quyết định. Ngoại trừ những chuyện của kiếp trước, ta có thể chưa biết, những chuyện của hôm nay và hôm qua, ta đều biết. Vì thế tử vi của ngày mai hoặc nhiều ngày sau nữa, hoặc kiếp sau đã được vẽ ra. Nhiều người vốn dĩ hằng ngày sống nhân hậu và làm nhiều điều thiện, mặt mày họ đẹp dần ra. Những chi tiết xấu có thể lặn dần và biến mất. Ngược lại, nhiều người do tham sân si .v.v. mà làm xấu hình tướng của mình và dẫn đến số mệnh của mình cũng trôi dạt vô bến bờ. Chẳng hạn, sự đố kỵ và ghen tức làm họ mất ăn mất ngủ, bấy nhiêu cũng đủ để hình dung tướng mạo của họ thế nào. Và chẳng cần giở tử vi ra xem, bà con cũng biết hậu vận họ ra răng. Có nhiều người tu tập, sống trong chánh pháp, họ cải biến hậu vận của họ ngay trong kiếp người (Như đã bàn ở trên, quả kiếp này là từ nhân của kiếp này và muôn kiếp trước). Vậy cớ vì sao chúng ta cứ bám vào tử vi để đánh đổi cả số mệnh mình với trò chẳng khác gì trò đỏ đen. Xin nói lại cho rõ, trò đỏ đen ở đây không phải là ôm đồm ám chỉ tử vi. Tử vi không xấu, chỉ có người dùng nó không hiểu biết nên biến nó thành cái xấu. Đó là, có người được chấm tử vi cả đời sung sướng vinh hiển. Và họ vinh hiển thật mặc dù chẳng làm gì, chẳng dụng công nhiều. Bởi vì nhân của nhiều kiếp trước họ tốt. Và cũng có người được chấm như trên, họ chẳng làm gì nhưng cũng chẳng vinh hiển, mà ngược lại cả đời có quýnh quáng chạy ăn từng bữa. Cái sai là ở chỗ người này, họ chấp chặt vào cái mà tử vi phán. Để rồi trong kiếp này họ làm nhiều điều bất thiện, và quả thu được là hậu vận tiêu điều (bất chấp muôn kiếp trước họ là người hảo tướng, lương thiện). Dĩ nhiên còn nhiều cases khác nữa, nhưng ở đây hai ví dụ đưa ra để làm sáng cái ý trên. Cái đỏ đen là chỗ đó.
Tóm lại, tử vi là tốt chứ không xấu. Chúng ta không chấp chặt vào tử vi thì mọi việc ok. Cái quan trọng là chúng ta sống tốt, tử tế (thiện tâm trong mọi hành xử). Khi đó, tương lai chúng ta sẽ sáng lạng.
P/S: Đôi điều bàn theo thiển ý của chủ nhân. Chủ nhân cũng có nghiên "kíu" một số ý của tiền nhân và viết lại. Nếu có chi sơ suất mong quý vị lượng thứ. Hehe
Le Thanh Tan
3 comments:
Bài thoáng nghĩ, thoáng viết, chưa kịp edit. Tui viết xong để đó, rảnh sẽ sửa tiếp. Hehe
Các mẫu xét nghiệm sẽ được vận chuyển đến phòng lưu trữ, đảm bảo không bị biến dạng trong quá trình vận chuyển.
Vận chuyển mẫu ADN như thế nào?
Tuyệt vời, cảm ơn anh đã choa sẻ <3
Post a Comment