Đọc sự xôn xao của một chuỵên, tui có vài cảm nhận.
Chuyện
nhỏ, thậm chí không có gì đáng ồn ào. Ví dụ làm research, down papers
về đọc, xong xuôi hết, tui cũng quăng sọt rác. Lúc trước, nhà chật chội,
nhiều lúc xếp sách lại cả đống, con leo lên ngồi. Nhưng khi cần đọc,
tui vẫn lấy đọc bình thường. Tri thức nó nằm trong nội dung. Đừng bao giờ
chấp chặt vào hình thức, để rồi, rất nhiều người mua sách về nâng niu
làm cảnh và ... gối đầu giường. Haha. Thậm chí Tây nó còn may bikini
bằng quốc kỳ. Ấy thế mà nó có ồn ào như cái xã hội Việt Nam lao xao, bao
nhiêu năm vẫn ... lận đận?
Để đó, rảnh tui viết tiếp. Hehe
Le Thanh Tan
No comments:
Post a Comment